“Ha ha, tao lại sợ quá ~” Tạ Tuấn Vũ nghe thế thì tỏ ra sợ sệt, vỗ vỗ lồng ngực.
Anh ta nhìn A Lâm, giễu cợt nói: “Bản thân có sống qua ngày mai hay không còn là điều đáng ngờ, giờ dám uy hiếp tao à, mày tưởng mày là Ngọc Hoàng Đại Đế, muốn ra lệnh ai thì ra lệnh cho người đó hay gì?”
“Mày!”
Tạ Tuấn Vũ nói mấy câu đơn giản thành công khiến A Lâm nổi giận, lồng ngực phập phồng dữ dội, sắc mặt tối sầm đến đen kịt, thế nhưng lúc này cơ thể hắn ta không còn chút sức lực nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn tên khốn này làm nhục chủ nhân của họ.
Mãi đến khi Ưng Vương hoàn toàn bất tỉnh, lương tâm Tạ Tuấn Vũ mới như trỗi dậy, thong dong thả Ưng Vương đang hấp hối ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây