“Chị Lan Lan, chị mau ngồi đi! Chị ngồi với e…à chị ngồi bên cạnh anh trai em đi, cả sáng chị đã phải châm cứu cho anh ấy lâu như vậy rồi, hẳn là rất vất vả, để anh trai giúp chị gắp đồ ăn.”
Quân Tiếu Tiếu vốn định mời chị dâu tương lai ngồi cạnh mình, nhưng chưa kịp nói gì, cô đã nhìn thấy đôi mắt sắc bén như dao của mẹ đang quét qua, nên cô nhanh chóng đổi lời, mỉm cười đẩy Tống Vi Lan về phía anh trai, đè chị ngồi xuống ghế.
Tống Vi Lan cười nói: “Châm cứu rất nhanh, bôi thuốc cũng đơn giản, không vất vả gì hết."
“Sao có thể không vất vả? Tuy rằng nhà cô không biết y thuật, nhưng cũng đã từng nghe nói qua châm cứu rất tốn sức, cho nên Lan Lan, con không cần nói nhẹ đi, con vì Tiểu Mặc mà vất vả cả một buổi sáng, hiện tại tới giờ cơm rồi thì cứ để nó chăm sóc cho con.”
Bà Quân nhìn sang đứa con trai, nói: “Tiểu Mặc, có nghe không? Phải chiếu cố Lan Lan nhà ta thật tốt, người ta đã bỏ công sức châm cứu cho mình thì phải biết lễ nghĩa, đặc biệt đây còn là vợ sắp cưới của con.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây