"Anh nhất định phải nói cho em biết cảm giác của anh, để em có thể hiểu rõ hơn tình trạng vết thương." Cô ngẩng đầu nói với Quân Mặc Ly, sau đó cúi đầu dùng vải bông lau vết máu đang chảy. Cô đặc biệt thận trọng vì sợ sẽ làm Quân Mặc Ly đau.
Giọng nói của anh có chút u ám: “Tôi vẫn chưa cảm nhận được gì, nếu có thì tôi sẽ lập tức nói cho em biết.”
"Đây là lần đầu tiên em châm cứu cho anh, chắc chắn hiệu quả không xuất hiện nhanh như thế, ngày mai, anh sẽ dần dần cảm nhận được bắp chân mình hơi đau." Tống Vi Lan không ngẩng đầu lên mà đáp, vừa nói vừa giúp anh lau sạch máu đang chảy ra từ vết thương..
"Ồ, nhân tiện, anh có đồng hồ phải không? Nhớ xem giờ và báo cho em sau hai mươi phút để em tháo kim ra."
“Được!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây