Nhìn thấy cô cau mày, Quân Mặc Ly tưởng vết thương của mình rất nghiêm trọng, vội vàng hỏi Tống Vi Lan: “Làm sao vậy? Có phải khó chữa khỏi lắm không?
Không sao đâu, nếu như chân của tôi không trở lại bình thường được nữa thì tôi cũng sẽ chấp nhận sự thật. Đừng cảm thấy áp lực, chữa được thì tốt, không chữa được cũng không sao cả.”
Anh không hề để tâm đến vết thương ở chân mình ra sao mà chỉ lo lắng an ủi Tống Vi Lan, không muốn cô bị áp lực tâm lý quá lớn vì anh.
Tống Vi Lan: “......”
Giọng điệu quan tâm này khiến cô rất cảm động.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây