Gia đình cô, Lan Lan gây bất ngờ cho họ hết lần này đến lần khác, sao lại có năng lực ưu tú như vậy, thằng bé Mặc Ly này thật sự đã nhặt được bảo bối rồi!
Quân Mặc Ly và ông Quân cũng kinh ngạc, chẳng qua biểu cảm ngạc nhiên của Quân Mặc Ly chỉ có một cái chớp mắt rồi hết.
Tống Vi Lan khiêm tốn mà cười: “Cô quá khen, y thuật của con không thể so với các bậc tiền bối được học hành bài bản được, con chỉ làm được chút đồ nhỏ nhặt này thôi, hơn nữa cũng nhờ ba mẹ và anh chị ở nhà tin tưởng nên con mới dám cầm đi.”
Bà Quân nhẹ nhàng vỗ vỗ tay cô, hiền từ mà khen ngợi: “Đứa nhỏ này khiêm tốn quá, Lan Lan con nghe cô nói này, người có thể làm ra cao chống rét không có mấy người, cho nên con đừng đánh giá thấp bản thân, con rất có năng lực.” Nhờ mấy thứ này mà trong lòng bà càng thêm phần tin tưởng Tống Vi Lan.
Tống Vi Lan nhoẻn miệng cười: “Cô chú không chê là tốt rồi ạ, cô, chú Quân và cả Tiếu Tiếu nữa, mọi người hãy kiên trì dùng thường xuyên, không cần phải tiết kiệm đâu ạ, nếu mọi người dùng hết thì con lại lên núi tìm thảo dược chế lại. Về phần anh Quân, em đã chuẩn bị cho anh hộp cao chống rét và đồ dưỡng da riêng rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây