Bình thường trước mặt các con thì nghiêm nghị nhưng trước mặt Tống Vi Lan thì chính là “con gái nô”, cưng cô chiều hết mực. Còn đối với các cháu thì ông là một người ông tốt bụng hiền từ.
Hoàng Quế Hương liếc nhìn đứa cháu lớn của mình, tươi cười: “Thằng bé này, nói thật cho bà nghe, sáng sớm ngủ dậy mẹ con có cho con ăn mật ong không? Sao miệng con có thể ngọt đến mức này chứ!”
“Không có ạ, là con nói thật, không phải bà dạy bọn con không được nói dối sao?” Tống Văn An ngoan ngoãn mà lắc đầu, vẻ mặt ngây thơ vô tội nhìn Hoàng Quế Hương, chớp chớp mắt, vẻ mặt nghiêm túc của thằng bé khiến Hoàng Quế Hương cười suýt ngất!
“Phụt......”
Cuối cùng, mọi người đều bật cười, nhất là khi nhìn vẻ mặt háu ăn của ba đứa nhỏ, tiếng cười càng giòn giã hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây