Vợ chồng lão cả Tống biết tin con gái mình bị bắt đi, mắt họ chợt tối sầm, cảm thấy như cả bầu trời sụp đổ, họ không quan tâm gì nữa, vội vội vàng vàng đuổi đến đồn cảnh sát.
Kết quả lại là bất lực trở về, cho dù Trương Đại Anh có khóc lóc ầm ĩ, thậm chí còn mạo hiểm dọa sẽ tử tự trong đồn cảnh sát, bà cũng không cứu được con gái. Cuối cùng, ngay cả con trai và con dâu bà cũng nhận được tin, u ám mặt mày chạy đến. Sau khi nghe toàn bộ sự việc từ viên cảnh sát, bọn họ tuyên bố rằng từ nay trở đi, Tống Trân Trân sẽ không còn là em gái họ nữa.
Trương Đại Anh không những không cứu được con gái mình mà còn đẩy con trai con đâu ra xa, bà hận Tống Vi Lan đến tận xương tủy, hận cả em dâu Hoàng Quế Hương. Bà tức giận xông thẳng vào nhà họ Tống.
“Tống Vi Lan, mau ra đây! Cái đồ khốn ác độc nhà mày, ngay cả chị họ mình cũng không tha, mày nhất quyết phải bức chết người ta mới hả lòng hả hạ phải không! Ngay lập tức đến đồn cảnh sát đưa chị họ mày về đây, bằng không tao sẽ lột sạch da mày ra!” Trương Đại Anh hùng hùng hổ hổ, lớn giọng rống gào, bộ dạng như muốn ăn thịt người.
“Tôi còn đang định đến nhà cũ đây, không ngờ chị lại tự đưa mình đến cửa, vừa đúng lúc, hôm nay tôi không chỉ muốn xé xác Trương Đại Anh chị mà còn muốn đập nát cái nhà cũ kia! Con cả, con cùng em trai đi đến nhà cũ phá sập cho mẹ!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây