Tống Nguyên Thắng dùng sức ho khan một tiếng, rồi lại nháy mắt ra dấu cho Hoàng Quế Hương. Nào ngờ...
Hoàng Quế Hương lại hung hăng trừng mắt liếc nhìn ông một cái: “Khụ gì mà khụ? Chẳng lẽ tôi nói không đúng?”
Khóe miệng Tống Nguyên Thắng khẽ giật giật, bất đắc dĩ gật đầu: “Đúng đúng đúng, bà nói đúng! Nếu trong lòng thằng tư đã có dự định thì theo ý nó đi!
Nếu nó thật sự định trở về kinh doanh, vậy tôi nhất định sẽ ủng hộ lựa chọn của nó. Nhưng!”
Ông đột nhiên tạm dừng rồi nhìn về phía Tống Ái Dân, nghiêm túc nói với anh ta: “Con phải chịu trách nhiệm cho quyết định của mình, không được sau khi trở về cảm thấy kinh doanh không tốt bằng đi làm, nếu vậy đừng trách sao ba ác!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây