“Em rất tốt.” Quân Mặc Ly liếc nhìn cô, trong mắt hiện lên nụ cười dịu dàng.
“Chỗ này, em cầm được thật à?” Tống Vi Lan gõ nhẹ chiếc hộp sắt trong tay, sau đó mỉm cười, hai lúm đồng tiền xinh đẹp hiện ra.
"Anh có muốn nghĩ lại không? Hiện tại anh hối hận vẫn còn kịp đây, sau ngày hôm nay, cho dù anh muốn lấy lại cũng không có bất kỳ cơ hội nào nữa đâu."
"Không cần nghĩ lại, đã bảo sẽ cho em lo liệu tiền bạc, anh nói là làm. Về phần em nói sẽ hối hận, em có thể yên tâm, ngày đó sẽ không có đâu, sẽ không bao giờ có."
Sau đó Quân Mặc Ly lại mỉm cười, anh không biết nụ cười trong mắt anh có bao nhiêu dịu dàng, thậm chí trong mắt cũng lộ ra sự cưng chiều, “Huống chi lương của đàn ông vốn nên giao cho vợ, em không cần phải có bất kỳ gánh nặng gì, từ giờ trở đi, tất cả tiền của anh đều là của em."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây