“Mạt thế có rất nhiều zombie, mặc dù cơ thể đã thối rữa nhưng chúng vẫn có thể cử động. Mỗi lần bọn em ra ngoài tìm kiếm nhu yếu phẩm, cơ thể đều dính đầy thịt thối rữa, mùi hôi thối nồng nặc, ngấm vào quần áo. Kể cả sau khi giặt sạch, mùi vẫn không hết.”
“Nhưng may là vào thời điểm đó, nhu yếu phẩm rất khan hiếm, bụng đói ăn gì cũng vào.”
Tiêu Hòa đến thế giới này đã lâu, vẫn luôn giấu kín về xuất thân của mình. Cho đến hôm nay, lần đầu tiên cô mới nói ra. Cô rất muốn nói hết cho Giang Diệp.
Thế giới đó tuy nguy hiểm và nghèo nàn, nhưng là nơi cô đã sống hơn hai mươi năm.
“Lúc em mới đến đây, em không thích ứng được. Mặc dù nơi này không có zombie nhưng mùi hôi thối vẫn đeo bám em, làm em không thể nuốt được cơm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây