Mấy tên còn lại hoảng sợ, nhớ lại lời mà Giang Diệp vừa nói, nhanh chóng ngoảnh đầu nhìn anh.
Không giống như những người khác, Giang Diệp thấy cô xuất hiện thì ánh mắt lại sáng lên.
“Tiêu Hòa! Cô đến rồi!”
Giọng nói đầy sự kiên định, như thể tin chắc đối phương nhất định sẽ tìm ra mình.
Tiêu Hòa khẽ gật đầu, thấy trên mặt Giang Diệp có vết thương, tuy không chảy máu nhưng đã bắt đầu bầm tím, hai tay bị trói bằng dây thừng, quần áo bừa bộn còn dính đầy bụi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây