Thấy cô ta còn đang do dự, Tiêu Hòa không ép buộc mà đứng dậy.
“Thời gian thăm nuôi sắp hết rồi, lần sau tôi sẽ đến thăm cô. Còn những bức ảnh trên bàn này, tôi tặng cho cô, nếu cô nghĩ thông suốt rồi thì có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào.”
Nói xong, Tiêu Hòa khẽ gật đầu với cô ta, quay người định đi.
Phan Hồng nhìn chằm chằm vào những bức ảnh trên bàn.
Kể từ khi vào tù, cô ta mới cảm nhận được sự khác biệt giữa thiên đường và địa ngục.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây