Mọi người bàn bạc xong thfi cùng nhau rời đi.
Hạ Tri Nam nở một nụ cười rạng rỡ, lau mồ hôi trên trán, lại hớn hở chạy nhanh trong phòng khách, cánh tay mảnh khảnh bưng bát đĩa, mấy ngày không gặp mà cậu bé vẫn gầy và nhỏ như trước, không biết lấy đâu ra nhiều sức như vậy.
Cậu bé lại cắt một đĩa trái cây, bưng đến trước cái lều trong phòng khách, tò mò tiến lại gần ống kính, trên mặt là nụ cười ngoan ngoãn.
“Chú ơi, mẹ cháu là mẹ đẹp nhất thế giới, chú phải quay mẹ cháu đẹp một chút nhé!”
Ống kính di chuyển lên xuống gật đầu, sau đó chuyển sang cửa sổ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây