Nói xong chuẩn bị đưa bức tranh cho cô ấy, không ngờ Hà Vân Thư lại tiến lên một bước, dang rộng vòng tay, nhẹ nhàng ôm cậu ta một cái.
Trên sân khấu, việc ôm nhau là một nghi thức rất bình thường, nhưng Từ Nhất Chu lại cứng đờ cả người, đứng tại chỗ không nhúc nhích, mãi đến khi Hà Vân Thư buông tay.
Cô ấy nhìn sâu vào Từ Nhất Chu, sau đó nhận lấy bức tranh, vẫy tay với tất cả mọi người dưới khán đài.
“Cảm ơn mọi người.”
Hà Vân Thư dường như rất vui vẻ, nói xong lời cảm ơn, cô ấy quay người ra sau nhưng lại không thấy Từ Nhất Chu đâu, ngẩn ra một chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây