“Chúc ngủ ngon.”
Anh nhẹ nhàng nói một tiếng, rồi cúp điện thoại.
Gió biển như biết có người đang ngủ, nhẹ nhàng thổi, đóng lại cánh cửa sổ đang hé mở.
Tiêu Hòa ngủ rất ngon giấc, không còn phải lo lắng về việc những con thú dữ trên đảo chạy ra ngoài, cũng không phải lo lắng về việc vật tư trong không gian của mình có đủ không, chỉ có ánh trăng chiếu qua cửa kính, nhẹ nhàng như lụa mỏng rơi xuống người cô.
Một đêm không mộng mị.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây