Phan Hồng nghe vậy, biểu cảm trở nên méo mó, giống như bị giẫm phải đuôi.
“Phải làm thế nào còn cần cô dạy tôi sao? Lúc tôi đưa nghệ sĩ lên đỉnh cao, cô còn chẳng biết ở đâu.”
Cô ta càng kích động, tâm trạng của Tiêu Hòa càng bình tĩnh, lạnh lùng nhìn cô ta gào thét chứng minh mình lợi hại thế nào, cuối cùng nhàn nhạt nói: “Cô vui là được.”
Chỉ bốn chữ ngắn ngủi, tuyệt sát.
Vừa rồi Phan Hồng nhảy dựng lên tức giận, trong nháy mắt đã biến thành trò hề, cô ta tức đến nỗi mặt tái mét, nhất thời không biết phải phản ứng thế nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây