Bao Nhuyễn Nhuyễn đột nhiên biến sắc.
Khuôn mặt nhỏ vốn còn chút máu, lập tức trắng bệch như tờ giấy.
Hà Tài nhân nhìn thấy, trong lòng đã hiểu.
“Ai, ta cũng không có cách nào, ta chỉ là một Tài nhân.”
“Nhưng trước đây, ta nghe nói Trần Thường tại nhớ quê nhà, đêm trăng tròn, ở ngự hoa viên phiên phiên khởi vũ, vừa khéo gặp Hoàng thượng đi ngang qua, sau đó thì...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây