Đêm thu ở Giang Thành, gột rửa đi sự ồn ào của ban ngày, được bao phủ bởi ánh trăng nhàn nhạt.
Gió đêm hơi se lạnh thổi qua, đứng ngoài trời, đã thấy lạnh.
Nhưng giọng nói của cô gái nhỏ, lại giống như hoa đào hoa mơ nở vào mùa xuân, từng chùm nhỏ xíu, chen nhau đua nở, trong sắc thu ảm đạm, nở rộ rực rỡ.
“Anh có thể nói vài câu... dỗ em ngủ không?”
Khiến lòng người bùng cháy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây