Tay của Tuyền Tuyết Chu bị cắn, thực ra cũng không bị rách da nhưng cô ấy quá sợ hãi, một tiếng hét chói tai khiến tất cả mọi người trên sân đều sợ chết khiếp.
“Này, tôi nghe cô kêu cứu, hồn tôi cũng suýt bay mất.” Tiêu Minh Hoa cầm máy ảnh vừa buồn cười vừa bất lực.
Tuyền Tuyết Chu lúc này mới hoàn hồn, cuối cùng cũng có thể buông Bao Nhuyễn Nhuyễn ra một chút.
Nhưng giọng nói vẫn còn run.
“Tôi... không kêu cứu mà.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây