Nghe vậy, Bàn Tử thở dài: “Cô Thường, chẳng phải đã nói với cô rồi sao! Chỉ có hai chúng tôi mới có thể nhìn thấy cô, bây giờ cô không thể ảnh hưởng đến thế giới này nữa đâu. Cô có tâm nguyện gì, cứ nói với chúng tôi! Chúng tôi có thể chuyển lời, hoặc là giúp cô hoàn thành!”
Nghe Bàn Tử nói xong, trong mắt Thường Tiểu Phụng tuy tràn đầy sự không cam lòng, nhưng vẫn gật đầu.
Tiếp đó, Thường Tiểu Phụng bắt đầu nói với chúng tôi về di nguyện của cô ấy.
Thế nhưng, di nguyện của cô gái này cũng thật nhiều, nào là cô ấy tiêu xài hoang phí, muốn đốt nhiều tiền cho cô ấy một chút, nào là biệt thự, người hầu gì đó.
Ngoài ra, cô ấy còn muốn rất nhiều đồ ăn vặt, nào là bim bim, khoai tây chiên, coca cola,... nói là bây giờ chết rồi cũng không biết ở dưới đó có hay không, bảo chúng tôi đốt nhiều một chút cho cô ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây