Lý Viêm đột nhiên nghe thấy câu này, vẻ mặt anh ta bỗng chốc trở nên kinh ngạc, hơn nữa còn luống cuống tay chân.
Lý Viêm nhất thời không nói gì, Thường Lượng nắm lấy bả vai Lý Viêm, sau đó tiếp tục nói: “Là thật, đây là Khuynh Thành nói cho tôi biết!”
Nghe đến đây, Lý Viêm vừa mừng vừa sợ, vội vàng quay đầu nhìn Chu Khuynh Thành: “Khuynh... Khuynh Thành, chuyện... chuyện này là thật sao?”
Chu Khuynh Thành cũng cười đầy mặt, hưng phấn nói: “Chắc chắn là thật, em đã nhìn thấy một tia tàn hồn, cũng cảm nhận được hơi thở quen thuộc, hơn nữa tia tàn hồn đó đến từ cỗ quan tài màu trắng mà chúng ta đã dày công tìm kiếm suốt mười năm!”
Lời vừa nói ra, cơ thể Lý Viêm lại chấn động một cái. Sắc mặt cũng liên tục thay đổi, hình như cơ thể anh ta cũng có chút đứng không vững, may mà Thường Lượng nhanh tay lẹ mắt, vội vàng đỡ lấy anh ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây