Tên nhóc này nhất định là vừa hâm mộ vừa ghen tị, vẻ mặt hèn mọn, ngốc nghếch nói với tôi là: Anh Tiêu ơi, em sùng bái anh quá!
Bây giờ nghĩ đến cũng thấy sướng, nhưng mà lúc này tôi không định nói cho anh ta biết. Tôi muốn đợi đến lúc gặp mặt, tự mình nói cho anh ta biết tu vi của tôi.
Nghĩ đến đây, tôi liền chui vào trong quan tài.
Bây giờ tôi đã không còn xa lạ gì với chiếc quan tài này nữa, ngủ ở bên trong cũng đã quen rồi. Điều quan trọng nhất chính là, chiếc quan tài này rất thần kỳ, chỉ cần ngủ ở bên trong, ngày hôm sau toàn thân đều sẽ rất thoải mái.
Cứ như vậy tôi ngủ một giấc đến tận ba giờ chiều, bụng đói cồn cào. Leo ra khỏi quan tài, trước tiên thắp cho Nam Cung Nguyệt một nén nhang. Sau đó pha hai tô mì ăn liền, coi như là giải quyết bữa trưa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây