Khương Mạn Mạn nghiêng đầu nhìn Chu Dã cười.
“Tôi đoán cô muốn biết chuyện gì đã xảy ra, đi thôi, chúng ta vừa cắt cỏ cho lợn vừa nói chuyện. Còn nữa, cảm ơn cô đã nhờ Cát mặt rỗ đi giúp. Nếu không nhờ Cát mặt rỗ, có lẽ còn phải mất một phen công sức.”
Hôm qua, Khương Mạn Mạn thấy anh mãi không về, đã tưởng tượng ra cảnh anh bị vứt xác ngoài đồng không.
Sau đó, cô sẽ khóc lóc thảm thiết mà thừa kế trại chăn nuôi của anh ấy.
Lúc này, thấy anh không sao, nghe anh kể lại, cô vẫn rất tò mò về chuyện đã xảy ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây