“Hỏi thì hỏi, đợi khi nào tôi rảnh thì hỏi, bây giờ tôi không có thời gian.”
Nghe bà ta nói vậy, dì Lưu liền trợn mắt nhìn cô ta.
Biết rằng bà ta chỉ giỏi nói suông thôi.
Cô Khương không phải là người dễ chọc, nếu bà ta thực sự đến đó thì chỉ có thể chuốc lấy nhục nhã.
Xưởng trưởng Chu đã nói không cho mượn, cô Khương cũng không thể cho mượn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây