Khương Mạn Mạn được một đống đồ tốt, vui mừng khôn xiết, cũng không thấy thúng trên người nặng.
Nhưng Chu Dã thấy cô đeo một cái thúng lớn như vậy thì thấy thương cô.
Anh đưa tay xách thúng của cô xuống.
“Cái này anh cũng xách giúp em.”
Anh thương Khương Mạn Mạn, Khương Mạn Mạn cũng không thể coi anh như lừa để sai vặt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây