Khương Mạn Mạn không biết mình đã làm gì khiến Hách Phương Phương căm hận đến vậy.
Cô thấy gần trưa rồi, Hách Phương Phương vẫn chưa xuống núi, không có ý định lên núi tìm người.
“Ôi, sao cô Hách vẫn chưa xuống vậy, hay là lên núi tìm xem, lỡ gặp thú dữ thì sao?”
Khương Mạn Mạn trợn mắt.
“Thế thì cô lên núi tìm đi! Tôi không quen cô ta, dù sao tôi cũng không đi tìm cô ta, muốn tìm thì cô đi tìm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây