“Tôi có đói hay không thì tôi còn không biết sao? Vợ tôi sẽ đến đưa cơm cho tôi, không cần cô ở đây làm thừa, khuyên cô nên về đi, nếu không tôi sẽ tố cáo cô có vấn đề về lối sống, nửa đêm đưa cơm cho đàn ông đã có vợ, cô muốn làm gì?”
Nghe Chu Dã nói vậy. Vương Gia Hưng cũng ở bên cạnh đắc ý nói:
“Cô tính cái gì? Nhà anh Dã của chúng tôi có vợ rồi, chị dâu chúng tôi không biết tốt thế nào, cần cô đến hiến ân cần sao?”
Khương Mạn Mạn đứng ngoài cổng trại chăn nuôi lợn bật cười.
“Đồng chí Vương quả nhiên là đồng chí tốt, không hổ danh hôm nay tôi nấu cơm còn đặc biệt mang theo một phần cho anh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây