Tô Mặc không nói hai lời, nhảy vào không gian, dắt Tằng Việt mà sư huynh luôn mong nhớ ra: “Sư huynh, việc đã xong, tặng cho huynh luôn.”
“Ha! Vậy thì ta lời rồi.” Trần Thiếu Khanh nói xong, liền nhảy lên lưng ngựa, hắn mở bản đồ tàng hình trên cổ tay, tìm vị trí thành Trường Phong, giơ roi ngựa lên, phi thẳng một mạch, không lâu sau đã biến mất.
Lúc này, bên trong thành Trường Phong, vị tướng quân kỵ binh trước đây là Tôn Hằng vừa từ công trường đang xây dựng trở về hành cung, vẻ mặt mệt mỏi, hắna không có nhà riêng ở thành Trường Phong, chỉ có thể tạm thời ở trọ tại dịch quán.
Hắn mệt mỏi cả ngày, bận đến nỗi không uống nổi một ngụm nước, công trình này rất lớn nhưng lại giao cho một võ tướng như hắn quản lý, hắn không hiểu biết gì về những thứ này, ngày nào cũng đau đầu, thân tâm mệt mỏi.
Hắn biết đây là thánh thượng đang cảnh cáo ông áy, bảo hắn hiện tại đừng đứng sai hàng ngũ, hắn chỉ có thể nhẫn nhịn, không còn cách nào khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây