Tô Mặc nhìn lễ vật của Tôn Hằng, xoa xoa trán: “Sư huynh, đây là do hoàng đế tặng, sao lễ vật lại tồi tàn như vậy?”
“Đồ vật trong quốc khố đều về tay chúng ta, hắn không thể không tồi tàn, nghe nói hiện tại hắn muốn nhân cơ hội đánh Phiên quốc, trừ khử yêu hậu, chỉ là không có bạc thì hắn không thể hành động.” Trần Thiếu Khanh cười nói.
Tô Mặc cười đến nỗi không phân biệt được lông mày và mắt: “Ha ha! Thật sự là làm khó Tôn đại ca, xảo phụ nan vi vô mễ chi xuy (người phụ nữ đảm đang cũng không thể nấu cơm nếu không có gạo), hắn không có bạc thì thật sự khó mà tiến hành.”
“Đúng rồi, Mặc Mặc, hay là chúng ta lấy một ít đồ trong không gian cho hắn, hắn sẽ không đáng thương như vậy.” Trần Thiếu Khanh nói.
“Được!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây