“Ý là gì? Lời ngươi nói có ý gì?” Trịnh hoàng hậu nghe xong liền nắm lấy tay Tô Mặc hỏi.
“Làm người đừng tham lam, tuy rằng hắn tàn phế nhưng ít nhất còn sống cũng coi như không tệ.” Trần Thiếu Khanh nói xong liền giật Tô Mặc từ tay Trịnh hoàng hậu.
“Tàn phế? Các ngươi đã làm gì nhi tử của ta? Người đâu, bắt bọn chúng lại!” Trịnh hoàng hậu lớn tiếng gào lên.
Vài chục thị vệ đẩy cửa xông vào, trong tay đều cầm đao sáng loáng, Trần Thiếu Khanh kéo Tô Mặc dần dần lui về phía phòng trong, đột nhiên bọn họ chạy vào phòng trong, đóng sầm cửa lại.
“Người đâu! Bắt hai người này lại cho ta, chém chết!” Trịnh hoàng hậu thấy bọn họ đi vào lập tức biến sắc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây