Cửa mở, một tráng hán đi ra, vừa nhìn thấy Trần Thiếu Khanh bị bỏ lại phía sau: “Đứng lại!”
Trần Thiếu Khanh bất đắc dĩ cười cười, lấy một thỏi bạc trong ngực đưa cho nam nhân: “Xin lỗi.”
Nói xong, sải bước chạy theo hướng Tô Mặc và thiếu niên.
“Hahaha! Tỷ tỷ, tỷ thật lợi hại, bắn chuẩn quá.” Thiếu niên dừng lại cười nói.
“Thế nào? Ta lợi hại không? Có thể giúp ngươi xử lý lão cha chó mã của ngươi không?” Tô Mặc buông tay thiếu niên cười hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây