“Đi đi! Gọi đi! Gọi to lên.” Tô Côn miễn cưỡng cười nói.
“Cha! Cha! Con là Tô Lâm! Con là Lâm nhi đây!” Quả nhiên Tô Lâm quẫy hai chân nhỏ, chạy về phía con ngựa.
Hắn không biết rằng mình đã buông tay ca ca.
Tô Côn không chạy theo, mà đứng tại chỗ, ngây ngốc nhìn đệ đệ mình ngày càng xa mình.
Khi hắn thấy đệ đệ đã đuổi kịp ngựa của Tô Tử Thành, hắn liền chui vào đám đông, đi ra ngoài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây