“Vậy muội có nhìn thấy hai đệ đệ của muội không?” Trần Thiếu Khanh hỏi.
“Không có! Một người cũng không có, chỉ mơ hồ thấy trên lưng ngựa hình như có một bóng người.” Tô Mặc lắc đầu.
Đúng rồi, sư phụ dẫn theo Tô Côn và Tô Lâm, sao lại không thấy bọn họ, chẳng lẽ mình nghĩ sai?
Hay căn bản là ảo giác,căn bản trong Ckhông gian không có người khác vào?
“Vương gia! Vương gia đâu?” Đột nhiên từ sân Bắc Cương Vương truyền đến tiếng kêu lớn của Tào Tây.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây