“Muốn vu oan cho người thì còn thiếu gì cớ?” Tô Tử Thành chỉ nói một câu này, Tôn Hằng lập tức hiểu ý ông.
Quả nhiên là tên cẩu hoàng đế vu oan giá họa.
Trong mắt hắn lóe lên tia sáng sắc bén, tên cẩu hoàng đế thứ hai đã không còn nhưng vẫn còn những kẻ mèo mèo chó chó đẩy sóng trợ gió, hắn nhất định phải điều tra ra, không chừa một ai.
Nếu không thì không chỉ sư phụ, ngay cả hắn cũng không nuốt trôi cục tức này.
“Hằng nhi, bây giờ sư nương của con...” Tô Tử Thành hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây