“Vương gia, người không thể đi đâu cả, nếu không Ly quốc sẽ quần long vô thủ, đại loạn mất!” Tôn Hằng khổ sở cầu xin.
“Cút ngay! Một tên tướng quân như ngươi có tư cách gì quản chuyện của bổn vương, người đâu, đuổi hắn đi cho bổn vương!” Phía sau có mấy tên thị vệ cưỡi ngựa cầm trường thương định xông tới đuổi Tôn Hằng.
Tô Mặc xoay người định xông lên giúp đỡ.
Trần Thiếu Khanh kéo nàng lại: “Đừng hành động thiếu suy nghĩ, hắn sẽ không làm gì Tôn tướng quân đâu, không tin thì muội cứ nhìn xem...”
Hắn đưa tay chỉ về phía cửa thành.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây