Nữ nhân nghe xong liên tục gật đầu: “Đúng vậy, đúng là như vậy.”
Trần Thiếu Khanh nhớ lại dáng vẻ kích động của nàng ấy vừa rồi, nhẹ giọng hỏi: “Không biết vừa rồi đại tẩu vì sao lại như vậy? Chẳng lẽ buổi tối luôn có người đến quấy rầy tẩu sao?”
Nữ nhân nghe xong thở dài: “Đầu ngõ có một tên vô lại, thấy ta ở nhà một mình, luôn muốn đến chiếm tiện nghi của ta, buổi tối thì gõ cửa sổ, lúc thì gõ cửa, dọa ta cả đêm không dám ngủ.”
“Ồ! Thảo nào, bản thân tẩu vốn đã yếu, lại mất ngủ triền miên càng tệ hơn, nếu cứ tiếp tục như vậy, e rằng tẩu sẽ kiệt sức mà chết, ngay cả thần tiên cũng không cứu được tẩu.” Tô Mặc không phải nói suông, mà là nói thật.
Nữ nhân nghe xong sắc mặt lập tức trở nên khó coi, ngây người ra, hồi lâu không nói lời nào, sau đó nước mắt rơi lã chã.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây