Không có tâm trạng ăn nữa, sư huynh chắc chắn đã đi rồi, sẽ không quay lại.
Sư phụ đã đi, sư huynh cũng đi rồi!
Đột nhiên nàng ngửi thấy mùi thơm của thịt nướng, Tô Mặc nhìn thức ăn trên bàn, không có thịt nướng.
Nàng có chút kinh ngạc nhìn xung quanh, lạ thay một xiên thịt xuất hiện trước mặt nàng, sau đó là một khuôn mặt tuấn tú tươi cười.
“Sư huynh! Sư huynh!” Tô Mặc vui mừng nhảy dựng lên, giống như một con khỉ quàng tay qua cổ Trần Thiếu Khanh, hai chân đặt ở hai bên hông hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây