“Trình Văn, ngươi thành thật khai báo, gọi là cửa hàng không thấy đâu là sao? Có phải đại ca ngươi đưa cửa hàng cho hồ ly tinh nào không? Các ngươi hợp sức diễn trò với ta?”
Đinh thị mắt như muốn phun lửa, nếu đúng là như vậy, bà ta không phải hạng ăn chay, không đánh cho hồ ly tinh đó tè ra quần thì coi như bà ta nể tình.
“Ôi trời, không phải, tẩu tẩu, là cửa hàng không còn, không thấy đâu!” Trình Văn không biết giải thích thế nào.
“Phu nhân! Không xong rồi! Không xong rồi!” Một tiểu đồng vội vã chạy vào.
“Có chuyện gì mà hoảng hốt thế?” Đinh thị không hài lòng quát.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây