Lấy một ít khương hoạt và một số loại thuốc khác từ phòng thuốc bỏ vào trong, hai người đeo giỏ thuốc đi ra khỏi không gian.
“Cứu nương của ta đi, châm cứu cũng được! Chỉ cần bà ấy không đau nữa, thế nào cũng được.” Tiểu Tùng kéo tay Trịnh lang trung, nói gì cũng không buông.
Trịnh lang trung rất bất lực, vừa rồi ông ta thực sự muốn đi nhưng vì những lời cô nương trong xe nói lại không muốn đi.
Thật sự không có tác dụng gì lớn, còn phải để Tiểu Tùng trả tiền khám, bây giờ ông ta rất mâu thuẫn.
Nhà Tiểu Tùng vốn đã rất khó khăn, cha hắn đã mất, nương hắn nuôi hắn và đệ đệ, bây giờ nương hắn lại bị bệnh, chỉ có thể dựa vào hắn lên núi chặt củi bán, miễn cưỡng kiếm sống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây