Khuôn mặt nhỏ của Tô Mặc lại bắt đầu ửng hồng, chẳng lẽ nàng và sư huynh thực sự là tâm linh tương thông, trời sinh một cặp sao?
Nhìn lão Lý dẫn đội đi qua thôn rất thuận lợi, Trần Thiếu Khanh và Tô Mặc xuống ngựa, hai người dần dần tiến lại gần nhau...
Trần Thiếu Khanh vung tay thu ngựa vào không gian, sau đó lại muốn ôm Tô Mặc dịch chuyển tức thời.
Tô Mặc lùi lại một bước: “Sư huynh, ta đã biết rồi, ta có thể.”
Nói xong, thân hình lóe lên, biến mất không thấy đâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây