“Đứng dậy đi!” Lão Lý khó chịu đẩy hắn ra.
Khương Đại Sơn định xông lên lần nữa nhưng lại phát hiện một bóng hình yểu điệu xuất hiện trước mặt Lão Lý.
“Để ta!” Nàng ấy tiến lên, nhanh nhẹn nâng đầu Lão Lý lên, đưa ngón tay lật mí mắt lên, sau đó một thứ mát lạnh lướt qua mí mắt, lạnh lùng nói: “Xong rồi!”
Nói xong, nàng ấy xoay người bỏ đi.
“Cảm ơn Tử Thần cô nương.” Lão Lý phát hiện cát đã không còn, mắt không còn đau nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây