“Thành nhi, con ngồi xuống đi, đứng trong xe rất nguy hiểm.” Trần Tú muốn đi kéo Tô Thành nhưng Tô Thành lại hất tay nàng ấy ra, rất kiên quyết đứng giữa hai người bọn họ.
Vu Đinh Lan bị dáng vẻ kiên định của hắn chọc cười, che miệng, cố gắng không để mình bật cười thành tiếng.
“Ngươi cười cái gì? Ngươi vốn đã xấu, cười lên còn xấu hơn, ngươi tránh xa ca ca ta ra, ta không muốn ngươi làm tẩu tẩu của ta.”
Tô Thành có chút tức giận nói.
“Tiểu tử thối, con nói bậy bạ gì vậy?” Mặt Trần Tú tái mét, chẳng lẽ tiểu tử này bị ma nhập rồi sao, nói bậy nói bạ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây