Tiểu Diệp hoàn toàn không quan tâm, nàng ta tiến lên lật vại nước, nhìn thấy đồ vật bên dưới, nàng ta không khỏi trợn tròn mắt.
“Nhiều kẹo thế này ư? Đại nương, sao lại có nhiều kẹo thế?” Tô Thành vui mừng kêu lên, nhanh tay nhanh mắt lấy một nắm, sau đó chia cho đại ca và nhị ca, còn lại đưa cho Tô Côn và Tô Lâm.
“Ngon quá! Thật ngọt.” Tô Bân cố ý ăn kẹo thật to trước mặt mọi người: “Lý thị vệ có muốn nếm thử không?”
Tô phu nhân bất lực: “Đây là đồ ăn vặt quý giá mà Tôn tướng quân tặng cho chúng ta, ta sợ mấy tiểu hài tử này ăn hết một lúc nên đã giấu vào trong này, không ngờ lại bị người có lòng dạ hiểm độc vu khống, Lý thị vệ, bây giờ sự thật đã sáng tỏ, ngươi phải trả lại công bằng cho ta, trả lại công bằng cho Tô gia!”
Nói xong, Tô phu nhân trừng mắt nhìn Tiểu Diệp, khí thế bức người.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây