“Đúng vậy, có lẽ là nhờ gió thuận...”
Hai người đánh xe nghi hoặc nói, đoàn xe dần đi xa, không lâu sau đã biến mất không thấy bóng dáng.
“Không tệ! Không tệ~” Tô Mặc hiện thân nhìn đoàn xe đi xa gật đầu cười nói.
“Ừm, trả lại những thứ vàng bạc đó, để hai tên công tử chó má kia thu dọn Kiều gia, bây giờ lại nghĩ cách cứu Vu cô nương, lại thu hồi được vàng bạc, chiêu này quả là một mũi tên trúng hai đích, Mặc Mặc, cách này của muội thật lợi hại.”
Trần Thiếu Khanh khen ngợi Tô Mặc cười nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây