Vu Đinh Lan nhắm mắt lại, nhảy xuống từ trên tường.
Tô Mặc lại né người, nàng muốn dạy cho nữ nhân phản bội này một bài học.
Vu Đinh Lan sắp rơi xuống đất thì một đôi tay to đưa ra đỡ lấy nàng ta, nàng ta đã an toàn.
Vu Đinh Lan mở mắt, vừa định cảm ơn thì phát hiện đó là một thiếu niên anh tuấn, đôi mắt nàng ta đảo loạn, có chút hoảng hốt, vội vàng xuống khỏi vòng tay của nam tử, mặt đỏ ửng nói với hắn: “Cảm ơn công tử! Cảm ơn!”
Trần Thiếu Khanh vội vàng xua tay: “Không cần khách sáo, cái bọc này là của cô nương phải không?” Nói rồi nhặt cái bọc trên đất đưa cho Vu Đinh Lan.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây