Tô Côn, Tô Lâm và Tô Thành thỉnh thoảng còn đưa tay sờ lên người con hổ, lúc đầu chỉ khẽ chạm một ngón tay rồi nhanh chóng buông ra, thấy con hổ không phản ứng gì, chúng liền dùng ngón tay ấn mạnh xuống, vẫn không có động tĩnh, lần này chúng đã to gan hơn, đưa tay ra vuốt ve con hổ lớn.
Tô Bân nhìn mấy đệ đệ phấn khích nhưng lại có vẻ lo lắng.
“Bân nhi, con làm sao vậy? Có vẻ như có tâm sự?” Tô phu nhân nhận ra sự khác thường của nhi tử, nhẹ giọng hỏi.
“Nương, con... con vừa nhìn thấy trạng nguyên và Mặc Mặc!”
“Cái gì? Con nói gì?” Tô phu nhân tưởng mình nghe nhầm, lại lớn tiếng hỏi một câu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây