Tô Mặc ẩn thân đến vừa kịp lúc chứng kiến cảnh này, trông thiếu niên này còn rất trẻ, không ngờ ra tay lại tàn nhẫn như vậy.
Nhưng dù có tàn nhẫn đến đâu thì lão nương đây cũng trị được ngươi.
Nghĩ đến đây, Tô Mặc đưa tay vào không gian, nàng đang nghĩ xem nên dùng loại độc trùng nào để đối phó với bọn chúng thì đột nhiên nghe thấy tiếng vó ngựa “Lộc cộc.” từ xa vọng lại.
Tiếng vó ngựa mỗi lúc một gần, một đội kỵ binh dừng lại trước mặt Mạch Thượng.
“Nhị đệ thật khéo, không ngờ chúng ta lại có thể gặp nhau ở đây.” Mạch Thượng nhìn rõ người đến, lạnh lùng nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây