“Cái gì?” Tiểu Đậu Tử lắp bắp.
“Số bạc ngươi lừa của ta.” Giọng Tô Mặc không lớn nhưng lại có uy nghiêm.
Trương Điển ném số bạc trong tay ra, Tô Mặc đưa tay bắt lấy, sau đó nhanh chóng nhét vào trong ngực: “Ngươi chính là Trương Điển, đi theo ta.”
Trương Điển cau mày: “Ngươi là ai, tại sao ta phải đi theo ngươi.”
“Không đi, tối nay nương tử của ngươi sẽ là của người khác, đến lúc đó đừng hối hận.” Tô Mặc trêu chọc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây