Tô Mặc cười nhẹ nhìn lão Lưu bị áp giải sang một bên, nàng vỗ tay một cách thỏa mãn, sau đó nhảy vào không gian, nàng muốn kể lại toàn bộ sự việc này cho sư huynh.
Sau khi Trần Thiếu Khanh nghe xong, hắn xoa xoa đầu Tô Mặc và nói: “Mặc Mặc ngốc, muội có biết lão Trương kia cũng là một tên tai họa không, giữ hắn ta lại làm gì?”
“Sư huynh có cách gì hay không?” Tô Mặc nghiêng đầu hỏi.
“Muội có biết nhất cử lưỡng tiện không?”
Lúc này, sau một hồi an ủi của đồng liêu, Lão Trương thấy mọi người ai về chỗ nấy, người trực đêm thì đi trực đêm, người nghỉ ngơi thì tìm chỗ nghỉ ngơi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây