Tô Mặc rất tò mò, một đường bám theo không nhanh không chậm.
Đi ra khỏi một mảnh rừng, đến nơi ánh trăng chiếu tới, nàng mới nhận ra người này thì ra là thị vệ lão Lưu.
Lão Lưu đeo một cái bao, giơ tay lau mồ hôi, sau đó nhìn quanh bốn phía, thở phào nhẹ nhõm, vừa định tiếp tục đi về phía trước, đột nhiên một thanh đao thép sáng loáng ngang trước mặt hắn ta.
“Lão Lưu, ngươi định đi đâu?” Một giọng nói sắc bén hỏi.
Lão Lưu giật mình, ngẩng đầu nhìn, không khỏi cười gượng hỏi: “Dọa ta một trận, thì ra là lão Trương.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây